Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi mở một cửa hàng kinh doanh đồ ăn nhanh trong 1 khu phố sầm uất và quen biết chồng tôi bây giờ. Chồng tôi lúc đó đã là trưởng phòng của 1 công ty lớn. Chúng tôi yêu nhau 1 năm rưỡi thì cả 2 đưa nhau về ra mắt 2 gia đình.
Tuy nhiên, ngay từ đầu, chuyện tình cảm của chúng tôi không được gia đình 2 bên chấp thuận. Bên nhà chồng chê tôi thấp bé, kém sắc, sự nghiệp lại không bằng chồng. Chưa kể, họ còn nghĩ tôi cưới anh chỉ vì tài sản nhà anh. Bên nhà tôi thì chê nhà chồng ở nông thôn, xa xôi, nếu gả tôi về nhà ấy, sợ tôi sẽ phải chịu khổ.
Chịu quá nhiều áp lực từ gia đình, tôi nhớ có lần tôi đã cắt mạch máu tay để tự tử. May mắn rằng hôm đó, tôi đã được người nhà và chồng tôi đưa đến bệnh viện kịp thời. Tôi nhớ lúc đó, vừa đẩy xe đưa tôi vào phòng cấp cứu, anh vừa mắng tôi, vừa khóc: “Em ngốc lắm! Sao em lại làm như thế?”.
Tuy nhiên, tất cả thay đổi từ ngày con gái tôi ra đời. Trong quá trình mang thai, tôi nghén ngẩm, mệt mỏi nên thường xuyên cáu giận với anh. Chuyện chăn gối của chúng tôi cũng không được mặn mà như trước do tôi bị thay đổi hormone nên thường xuyên “khô như ngói”.
Trước ngày dự sinh của tôi 2 tuần, chồng tôi báo rằng anh có lịch công tác nước ngoài. Tôi không muốn để anh đi vì muốn có anh ở bên trong những giây phút vượt cạn. Tuy nhiên, anh không những không hoãn chuyến đi công tác mà còn mắng tôi rằng tôi đã cản trở anh ấy phát triển sự nghiệp. “Em sinh con thì đã có bà nội, bà ngoại đến chăm. Em cần anh để làm gì?”, câu nói của chồng làm trái tim tôi đau nhói.
Sau khi sinh, tôi bị đau lưng và rất khó đi lại. Con tôi trong tháng ngủ ngày, cày đêm, khóc ngằn ngặt khiến tôi stress vô cùng. Sau khi sinh 1 tháng, chồng tôi mới trở về. Nhìn thấy chồng, tôi mừng rơi nước mắt. Tuy nhiên, anh không yêu con, cưng nựng con như tôi tưởng.
Làm bố rồi, anh vẫn giữ nguyên thói sinh hoạt như thời độc thân, đi làm về, anh chỉ chạy qua hỏi han, bế con khoảng 5 phút rồi lại đưa cho tôi. Đêm đến, chồng tôi cũng ngủ riêng, mặc tôi trông con 1 mình. Anh nói con khóc nhiều, anh không ngủ được, đến sáng mai anh lại phải đi làm sớm.
“Cái kim trong bọc có ngày cũng lòi ra”, trong 1 lần bước ra từ nhà nghỉ với Minh, tôi tá hỏa khi thấy chồng tôi đã chờ sẵn. Không ngần ngại, anh cho tôi 1 cái tát như trời giáng vào mặt.
Khi về nhà nói chuyện, chồng tôi chửi mắng tôi rất nhiều, anh cho tôi cơ hội để từ bỏ “thằng trẻ ranh” kia để quay về với gia đình. Nhưng bây giờ, tôi không muốn quay về bên anh ấy nữa. Tất cả những gì tôi muốn chỉ là chấm dứt cuộc hôn nhân này!
Theo 2Sao
Link nội dung: https://phunuphapluat.nguoiduatin.vn/tung-tu-tu-vi-yeu-chong-toi-khong-ngo-co-ngay-minh-lai-phan-boi-anh-ay-a508410.html