MC Liêu Hà Trinh: "Có lúc tôi lo lắng đến mất ngủ, tìm đủ cách để 'đẩy nhanh' sự phát triển của con"

MC Liêu Hà Trinh cho biết quý tử đầu lòng của cô - bé Luka có những cột mốc chậm hơn bạn bè. Nhưng đổi lại, nhóc tì lại rất tình cảm và hay cười.

Liêu Hà Trinh (sinh năm 1988) là gương mặt MC quen thuộc, được khán giả yêu mến nhờ lối dẫn dắt giàu cảm xúc và tinh tế. Năm 2022, cô kết hôn với doanh nhân Anh Khoa và sau đó hạ sinh con trai đầu lòng, bé Luka. Bận rộn với vai trò làm vợ, làm mẹ, song nữ MC vẫn duy trì công việc dẫn chương trình, xuất hiện tại các sự kiện. Hình ảnh “mẹ bỉm chạy show” của Liêu Hà Trinh trở thành minh chứng cho nỗ lực cân bằng giữa gia đình và sự nghiệp của người phụ nữ hiện đại.

- Cuộc sống của MC Liêu Hà Trinh đã thay đổi như thế nào từ khi có con? Chị phân chia thời gian thế nào để chu toàn cả công việc cá nhân lẫn chuyện dạy dỗ con trẻ?

Cuộc sống của tôi đảo lộn hoàn toàn – như một cuốn sách sang trang mà chính tôi cũng không kịp chuẩn bị. Trước kia, ngày của tôi là viết lách, đi du lịch, ngồi cà phê tán gẫu với bạn bè, hay chỉ đơn giản là tận hưởng sự lặng im một mình. Nhưng khi Luka đến, cả thế giới xoay quanh những việc tưởng chừng rất nhỏ: hút sữa, cho con ăn, canh giấc ngủ, lo từng cái ho, tiếng thở.

Năm đầu tiên giống như một cơn bão đi qua, để lại tôi và chồng mình phải học cách sắp xếp lại tất cả – từ vóc dáng, tài chính cho đến việc quay trở lại guồng công việc. Có lúc tôi thấy hụt hơi, thấy mình chậm một nhịp so với đồng nghiệp. Nhưng chính nhờ vậy, tôi học được cách kiên nhẫn, chắt chiu từng khoảng thời gian, và quý trọng hơn mỗi khoảnh khắc được ôm con vào lòng. Giữa những áp lực, Luka đã dạy tôi một kỹ năng sống mới: Biết dừng lại để thấy hạnh phúc trong điều giản dị nhất.

- Người ta hay bảo “làm mẹ là bản năng”. Nhưng với chị, đó có phải là một hành trình học lại tất cả từ đầu?

Với tôi, làm mẹ là sự hòa quyện giữa bản năng và việc học lại từ đầu. Bản năng khiến tôi tự nhiên yêu con đến mức có thể bỏ qua giấc ngủ, quên đi cả những thú vui mà trước đây tôi từng nghĩ không thể thiếu. Bản năng cũng cho tôi sức mạnh để vượt qua nỗi đau sinh nở, để bất cứ khi nào con khóc, tôi có thể bật dậy trong đêm mà không cần suy nghĩ.

Nhưng song song đó, tôi như một học sinh mới, phải học từ đầu tất cả: cách hút sữa sao cho đủ dinh dưỡng, cách nấu một chén cháo ăn dặm, cách xử lý khi con bị sốt hay hóc và quan trọng hơn là học cách giao tiếp với một tâm hồn non nớt. Thậm chí tôi còn phải học lại cách làm vợ, làm con gái, làm bạn – trong bối cảnh có thêm một thiên thần nhỏ. Hành trình này vừa gian nan vừa kỳ diệu, như thể tôi được sinh ra lần nữa cùng với con.

- Con cái đã dạy Liêu Hà Trinh điều gì mà cả bao năm trưởng thành, sách vở hay sân khấu chưa từng dạy hay không?

Con dạy tôi bài học về tình yêu không điều kiện. Tôi từng nghĩ mình hiểu tình yêu – sau bao mối tình, sau hàng loạt chương trình truyền hình về hôn nhân và đổ vỡ. Nhưng khi bế Luka trong vòng tay, tôi nhận ra tình yêu thật sự không có giới hạn nào: nó không đòi hỏi sự đáp lại, không cần điều kiện, thậm chí không màng đến nỗi đau hay sự hy sinh.

Mỗi cái nắm tay bé nhỏ, mỗi ánh mắt nhìn mẹ như cả thế giới, khiến tôi tin rằng giữa chúng tôi có một sợi dây thiêng liêng nối từ nhiều kiếp trước. Luka đến không chỉ để làm con tôi, mà còn để dạy tôi cách tha thứ, cách kiên nhẫn, cách yêu thương bản thân nhiều hơn – để mình đủ tròn đầy mà yêu con mãi mãi.

- Ở tuổi hiện tại, bé Luka có nhiều thay đổi và việc chăm con sẽ khác nhau. Chị nghĩ điều khó khăn nhất với 2 vợ chồng trong hành trình làm cha mẹ là gì?

Khó nhất là học cách buông bỏ sự so sánh. Làm cha mẹ, ai cũng mong con nhanh biết đi, nhanh biết nói. Nhưng không phải đứa trẻ nào cũng theo “chuẩn” đó. Luka có những cột mốc chậm hơn bạn bè. Có lúc tôi lo lắng đến mất ngủ, đọc hàng chục tài liệu, tìm đủ cách để “đẩy nhanh” sự phát triển của con.

Nhưng rồi, tôi học cách ngồi xuống và nhìn con theo cách riêng của con. Con có thể chậm hơn một chút, nhưng đổi lại, con tình cảm hơn, hay cười hơn và mỗi bước tiến nhỏ lại trở thành niềm vui lớn. Thách thức thật sự không phải ở con, mà ở cha mẹ – liệu chúng ta có đủ dũng cảm để chấp nhận con là chính con, không phải bản sao của bất kỳ ai.

- Vợ chồng Liêu Hà Trinh nuôi dạy bé Luka theo phương pháp gì? Khi quý tử sắp bước vào giai đoạn lên 3, chị cùng gia đình đã chuẩn bị những gì để “tiêm phòng”, thích nghi với những thay đổi của con, tránh sự “khủng hoảng”?

Chúng tôi ưu tiên ngôn ngữ và giao tiếp – không chỉ để con bày tỏ nhu cầu, mà còn để con hiểu được tình yêu quanh mình. Mỗi ngày, tôi cùng con đọc sách tranh, chơi trò “đố hình”, tập hát vài câu đơn giản. Có lúc chỉ là trò chuyện với con bằng giọng thật chậm, thật kiên nhẫn.

Trong những phút giây ấy, tôi bất ngờ thấy tuổi thơ mình được chữa lành. Tôi chưa từng có nhiều đồ chơi, cũng ít khi được cha mẹ ngồi xuống trò chuyện. Nhưng bây giờ, khi cùng Luka chơi, tôi như được bù đắp. Con lớn lên từng ngày, và tôi cũng lớn lên từng ngày – trong vai trò làm mẹ.

- Có điều gì ở Luka khiến chị xúc động đến mức chỉ muốn đứng yên mà ngắm nhìn, thay vì ghi chép hay chụp ảnh?

Luka khiến tôi xúc động bởi sự giản đơn mà trọn vẹn. Con chưa nói được nhiều, nhưng cái ôm của con, ánh mắt khi tìm mẹ, hay tiếng cười khanh khách đủ làm tan biến mọi mệt mỏi. Tôi từng nghĩ hạnh phúc phải đến từ thành công hay sự công nhận của người khác. Nhưng từ khi có con, tôi biết hạnh phúc có thể đơn giản chỉ là nghe tiếng thở đều của con trong giấc ngủ.

Đặc biệt, Luka dạy tôi một chân lý: Với con, chỉ cần có mẹ, đã là đủ. Câu nói ấy như một lời nhắc nhở – rằng đôi khi, sự hiện diện mới là món quà quý nhất mà cha mẹ có thể trao cho con.

XEM VIDEO: Quý tử đầu lòng đáng yêu của MC Liêu Hà Trinh.

- Việc tiếp xúc với các thiết bị điện tử hiện đại khiến không ít trẻ em gặp vấn đề về chậm nói, thay đổi tâm trạng. Liêu Hà Trinh quản lý điều này như thế nào đối với nhóc tì nhà mình?

Gia đình tôi hiện nay gần như nói không với màn hình điện tử trong những năm đầu. Tôi đọc nhiều nghiên cứu cho thấy não bộ trẻ nhỏ rất dễ bị “ngợp” bởi các video ngắn, khiến con khó tập trung và thiếu phản xạ xã hội. Và tôi không muốn Luka đánh đổi tuổi thơ chỉ để lấy vài phút yên tĩnh cho cha mẹ.

Thay vào đó, chúng tôi để con chơi với cỏ cây, chạy quanh sân, trò chuyện với ông bà. Khi nhìn con cười với một bông hoa nhỏ hay reo lên vì thấy chú chó hàng xóm, tôi biết mình đã chọn đúng. Bởi tình yêu với thế giới thật – thiên nhiên, con người – mới là vốn quý theo con suốt đời.

- Người ta thường nghĩ làm mẹ là phải hy sinh đam mê cá nhân. Còn chị, chị đã giữ lửa nghề thế nào khi trở thành mẹ? Có bao giờ chị cảm giác việc có con cái là một “rào cản” làm chùn bước những dự định, ước mơ thời trẻ của mình?

Lửa nghề không thể nào bị đánh mất nếu như chúng ta liên tục cho nó nguyên liệu để tiếp tục cháy. Với Trinh, nguyên liệu đó chính là hành trình làm mẹ – những ngày vừa hạnh phúc, vừa chông chênh. Tôi tìm thấy niềm an ủi to lớn khi sản xuất những video nhỏ hàng ngày để ghi lại khoảnh khắc chăm sóc con, và nhận được sự đồng cảm, sẻ chia từ những người mẹ khác đang cùng giai đoạn nuôi con.

Khi ấy tôi nhận ra: Nghệ thuật không chỉ dành cho những gì lấp lánh, rực rỡ, hoàn hảo của tuổi trẻ, mà còn nằm trong những mảnh vỡ đời thường – những vết nhăn, sự xô lệch, mệt mỏi, thậm chí cả nỗi tuyệt vọng. Chính những cảm xúc không tròn trịa đó lại là chất liệu quý giá để tôi đi sâu hơn vào nhân sinh, để hiểu con người nhiều hơn, và để sáng tạo nghệ thuật một cách thật hơn.

Đó là lý do tôi có thể quay trở lại sau khi sinh – không chỉ với vai trò MC hay nhà sản xuất chương trình, mà còn cả trên những nền tảng rất đời thường như livestream bán hàng. Mỗi buổi lên sóng, tôi nhận được sự thảo luận, ủng hộ từ những người mẹ, những người quan tâm đến tình yêu, hôn nhân và những kinh nghiệm nuôi dạy con. Nghề không hề mất đi – nó chỉ đổi hình hài, phong phú hơn nhờ có thêm vai trò làm mẹ.

- Cách Hà Trinh tự chữa cảm xúc nhớ con mỗi khi “chạy show” cả ngày là gì?

Nhà mình có gắn camera, nên bất cứ khi nào rảnh, tôi lại mở lên để ngắm nhìn con – chỉ cần thấy Luka đang chơi, đang ngủ hay đơn giản là nghe tiếng con bi bô, cảm giác nhớ nhung cũng vơi đi rất nhiều. Ngoài ra, em gái, ba của bé và cả những người bạn thân luôn đồng hành, thường xuyên chụp ảnh, quay những khoảnh khắc nhỏ bé gửi cho tôi. Chỉ cần một đoạn video con cười, hay tấm hình con đang cầm đồ chơi… cũng đủ để trái tim mình như có thêm năng lượng để tiếp tục công việc.

Tôi cũng may mắn nhận được một lời khuyên rất thú vị từ chị Đoan Trang: Hãy xem cuộc sống là tập hợp của thật nhiều miếng bánh ngọt ngào. Có con là miếng bánh to và đẹp nhất, nhưng ta vẫn cần quan tâm đến những miếng bánh khác như cha mẹ, tình yêu, sức khỏe, bạn bè, ký ức riêng… Câu nói đó giúp tôi bình tâm hơn rất nhiều. Khi tôi chạy show cả ngày, biết con mình vẫn an toàn, được yêu thương chăm sóc, tôi an lòng để khi trở về có thể dành cho con những khoảnh khắc chất lượng, trọn vẹn nhất.

Tôi luôn ưu tiên cuối tuần cho con, gần như không nhận show. Còn những ngày trong tuần, dù lịch làm việc dày đặc, thì buổi tối vẫn là “giờ vàng” của cả nhà: Khi Luka ăn xong, cả gia đình sẽ cùng nhau đi dạo, đi chơi, chỉ để ngắm nụ cười hồn nhiên của con. Và chính những giây phút giản dị đó mới là liều thuốc xoa dịu tất cả sự nhớ nhung, mệt mỏi khi tôi phải xa con ban ngày.

- Khi khán giả khen Liêu Hà Trinh lấy lại dáng quá nhanh sau sinh, chị cảm thấy đó là lời động viên hay một kỳ vọng khiến mình mệt mỏi?

Tôi vẫn giữ quan điểm rằng, cơ thể sau sinh không nên bị biến thành áp lực. Nhưng với tôi, những lời khen đó chính là động viên. Bản thân mình cũng thấy hạnh phúc khi có thể khoác lại những bộ váy yêu thích, những bộ cánh dành riêng cho dịp đặc biệt. Tôi thấy ánh mắt của chồng đầy tự hào khi cùng tôi đến sự kiện, và cả Luka – con trai tôi – đôi khi còn vỗ tay hay hôn mẹ như một cách cổ vũ bé nhỏ. Đó là nguồn động lực để tôi kiên trì rèn luyện, lấy lại vóc dáng một cách khoa học, an toàn, với tinh thần yêu thương bản thân thay vì ép buộc hay áp đặt.

- Nếu ngày xưa chị chạy show vì đam mê, vì kinh tế, thì giờ đây mỗi lần rời nhà đi làm, chị mang theo điều gì trong tim?

Tôi luôn mang theo hình bóng của con, và rộng hơn là cả một tương lai phía trước. Công việc không chỉ để chi trả hóa đơn mỗi ngày, mà còn để xây dựng sự ổn định – điều mà bất kỳ người mẹ nào cũng khao khát dành cho con mình. Mỗi trải nghiệm, mỗi kiến thức, mỗi cơ hội nghề nghiệp tôi có đều là nguyên liệu quý giá để tôi học hỏi, trưởng thành và sau này có thể truyền lại cho con. Tôi muốn để lại cho con không chỉ của cải vật chất, mà cả một di sản về tư duy và nhân cách.

- Nếu Luka đọc lại những status, bài viết, những chương trình mẹ từng dẫn – chị mong con hiểu được điều gì về mẹ mình?

Tôi mong con sẽ nhận ra nỗ lực bền bỉ mà mẹ đã dành cho công việc, cho nghệ thuật và cho cả cuộc sống. Rằng mẹ không chỉ làm nghề để mưu sinh, mà để đi sâu vào nội tâm con người, để tìm ánh sáng trong những góc tối nhất của sự đổ vỡ, hiểu lầm và tổn thương. Và tôi hy vọng con sẽ thấy, tất cả những điều đó đều xuất phát từ một niềm tin: rằng mỗi người có thể vươn lên thành phiên bản tốt đẹp hơn, miễn là ta biết ơn và trân trọng những gì đang có.

- Sau một ngày quay hình, sau một đêm thức ru con, sau một thời thanh xuân bận rộn… đâu là khoảnh khắc khiến chị cảm thấy đời mình thật sự viên mãn?

Với tôi, viên mãn không phải là một cột mốc xa xôi mà là sự biết ơn trong từng khoảnh khắc nhỏ. Như khi con ăn đủ 3 bữa, uống sữa đúng cữ, ngủ ngoan – ngày đó tôi đã thấy rất hạnh phúc. Hoặc khi 2 mẹ con cùng vượt qua một giai đoạn khó khăn, mà vẫn giữ được năng lượng tích cực – đó là một phép màu. Tôi tin rằng, thay vì đòi hỏi cuộc đời cho mình sự viên mãn tuyệt đối, chỉ cần trân trọng những niềm vui nhỏ mỗi ngày, thì hạnh phúc đã hiện diện rồi.

- Cảm ơn Liêu Hà Trinh về những chia sẻ!

MINH ĐĂNG