Là một đứa trẻ từng thiếu thốn tình yêu thương của bố mẹ nên tôi hiểu cảm giác của cô bé ấy. Chính vì thế, tôi quyết định nhanh chóng tạm thời cắt đứt liên lạc với bạn gái.
Ảnh minh họa
Tôi năm nay 30 tuổi, là con một trong gia đình khá giả. Bố mẹ đều làm kinh doanh lớn, còn tôi làm nhân viên ngân hàng, lương tháng đủ sống thoải mái và được phép tự tiêu toàn bộ. Thỉnh thoảng bố mẹ lại cho thêm, nên chuyện chi tiêu với tôi chưa bao giờ là vấn đề.
Tôi đẹp trai, ăn mặc lịch sự, giao tiếp tốt, nhiều người nói tôi “đủ tiêu chuẩn” để trở thành người chồng lý tưởng.
Vậy mà đến giờ tôi vẫn chưa lập gia đình. Không phải tôi kén chọn quá đáng, mà vì sau hơn 9–10 mối tình, cuối cùng vẫn chẳng mối nào đi tới đâu. Tôi bắt đầu tin rằng có lẽ tình yêu không dành cho mình.
Cho tới cách đây hai tháng, qua một nền tảng trực tuyến, tôi quen một người phụ nữ hơn tôi 5 tuổi – em là mẹ đơn thân, làm nhân viên bán ô tô. Ảnh trên mạng của em vô cùng xinh đẹp, gu ăn mặc thời thượng, thần thái rạng rỡ. Tôi không thể rời mắt khỏi nụ cười ấy. Em còn có một cô con gái 6 tuổi, gương mặt xinh như búp bê, đôi mắt tròn và đôi má lúm đồng tiền đáng yêu.
Do khoảng cách địa lý và công việc, chúng tôi chưa thể gặp nhau ngay. Vậy mà chỉ sau vài ngày trò chuyện, tôi như bị thôi miên: em nói năng nhẹ nhàng, giọng miền ấm áp, cách trò chuyện khiến người nghe dễ chịu vô cùng. Tôi bắt đầu muốn chiều chuộng, muốn mang lại cho em và con gái em mọi điều tốt nhất.
Ảnh minh họa
Chỉ trong một tuần, tôi đã chi hơn 600 triệu đồng cho em. Phần lớn số tiền đó để mua sắm quần áo, túi xách, đồng hồ hàng hiệu, cả một chiếc vòng đắt tiền mà tôi từng nghĩ sẽ dành tặng người vợ tương lai. Em nói muốn chuyển con gái sang trường quốc tế cho con có môi trường học tốt hơn, tôi lập tức gửi cho em 300 triệu để đóng học phí và chi phí đầu vào. Lạ lùng là tôi không thấy tiếc, ngược lại còn hào hứng và sẵn sàng chi nhiều hơn – vì tin rằng em xứng đáng.
Sau 8 ngày nhắn tin, gọi video liên tục, em bất ngờ mời tôi tới nhà dự sinh nhật con gái. Tôi quyết định bay tới gặp em. Tôi mua bánh kem sang trọng, chọn quà cáp toàn đồ hiệu cho hai mẹ con, tổng cộng thêm hơn 50 triệu. Tôi nghĩ buổi gặp mặt đầu tiên sẽ thật ấm áp và đáng nhớ.
Nhưng khoảnh khắc gặp em ngoài đời, tôi đã sốc. Em không còn giữ hình ảnh long lanh như trong ảnh. Em béo hơn khá nhiều, làn da sạm đi và cách ăn mặc ở nhà xuề xòa, kém tinh tế. Tôi cố mỉm cười, tự nhủ ngoại hình chỉ là bề ngoài, quan trọng là cách nói chuyện của em vẫn rất hợp với tôi.
Bữa tiệc sinh nhật diễn ra đơn giản. Tôi nhìn cô bé – con gái em – thổi nến mà thấy thương. Lúc mọi người im lặng, tôi cúi xuống hỏi nhỏ:
– “Sinh nhật hôm nay con ước gì vậy?”
Bé gái nhìn tôi, đôi mắt hơi cụp xuống rồi khẽ nói:
– “Con ước bố mẹ con quay lại với nhau.”
Tôi sững sờ:
– “Sao con lại ước vậy? Mẹ con có chú bên cạnh mà.”
Bé lắc đầu, giọng buồn bã:
– “Con không muốn có dượng đâu. Con muốn sống với ba mẹ ruột, muốn ba mẹ thương con như trước kia. Con không thích mẹ đi yêu người khác khi con chưa sẵn sàng…”
Ảnh minh họa
Câu nói ấy khiến không khí lặng hẳn. Tôi quay sang nhìn người phụ nữ mình đang yêu, chợt nhận ra cô ấy bối rối, tránh ánh mắt tôi. Hóa ra, em mới ly hôn chỉ một tháng trước, vội vã tìm người yêu mới dù con gái chưa kịp chấp nhận sự thay đổi. Tôi không giận nhưng trong lòng nặng trĩu.
Tôi vẫn giữ thái độ vui vẻ cho hết bữa tiệc, không muốn làm hai mẹ con mất hứng. Nhưng khi tôi vừa về đến khách sạn, em nhắn tin hỏi xin 100 triệu để hôm sau đưa con gái đi du lịch nhân dịp sinh nhật. Tôi đọc tin nhắn mà như bị dội một gáo nước lạnh. Tất cả sự hào hứng trong tôi bỗng tan biến.
Tối đó tôi ngồi lặng trong phòng, nhớ lại gương mặt buồn bã của cô bé khi nói về điều ước của mình. Tôi nghĩ đến chính tuổi thơ của mình – cũng lớn lên trong cảnh thiếu vắng bố mẹ, ở với ông bà, luôn khao khát một mái nhà đủ đầy tình thương. Tôi không thể tiếp tục mối quan hệ này.
Tôi im lặng, không trả lời tin nhắn. Suốt một tháng sau đó, em liên tục gọi điện, nhắn tin, vừa trách móc vừa năn nỉ, thỉnh thoảng lại hỏi xin tiền. Tôi không phản hồi cho tới một hôm, khi em hỏi thẳng:
– “Anh chán em rồi à? Vì sao lại im lặng? Anh nói thật đi, đừng để em và con chờ đợi.”
Tôi nhắn lại một đoạn dài:
– “Anh không chán em. Anh chán cách chúng ta bắt đầu. Em quá vội vã tìm người mới trong khi con gái em chưa sẵn sàng chấp nhận điều đó. Anh thương con bé, vì nó chỉ mong bố mẹ ruột quay lại. Nó xứng đáng được lắng nghe và yêu thương. Anh nghĩ em nên dành thời gian cho con, thay vì tìm cách lấp đầy khoảng trống bằng một người khác.
Anh hiểu cảm giác của con, vì tuổi thơ của anh cũng sống xa bố mẹ, lớn lên trong sự cô độc. Anh từng ước được bố mẹ ở bên, không cần quà cáp, chỉ cần tình thương. Anh không muốn lặp lại câu chuyện của mình lên đứa trẻ đáng thương đó.”
Ảnh minh họa
Sau tin nhắn ấy, tôi chặn liên lạc. Tôi yêu cầu em trả lại khoản tiền tôi đã đầu tư nhưng em xin khất trả theo từng tháng.
Tôi muốn nhắn nhủ đôi lời về những đứa trẻ có cha mẹ ly hôn.
Khi người lớn tan vỡ, chính những đứa trẻ là người chịu tổn thương nhiều nhất. Chúng mất đi cảm giác an toàn, mất sự nâng đỡ tinh thần quan trọng nhất. Nhiều phụ huynh nghĩ chỉ cần chu cấp tiền bạc, cho con ăn ngon, học trường tốt là đủ. Nhưng trẻ con đâu chỉ cần tiền – chúng cần sự quan tâm, cần tình thương và sự có mặt của cả cha lẫn mẹ.
Cha mẹ có thể không còn là vợ chồng, nhưng hãy cố gắng giữ vai trò làm cha, làm mẹ một cách trọn vẹn. Đừng vội vàng tìm người thay thế chỉ để khỏa lấp cô đơn của bản thân mà quên mất cảm xúc của con. Một cuộc hôn nhân đổ vỡ có thể hàn gắn được hoặc không, nhưng vết thương tinh thần của con trẻ nếu không được chăm sóc kịp thời sẽ theo chúng suốt đời.
Với tôi, 600 triệu không phải là con số quá lớn so với khả năng tài chính, nhưng đó là bài học đắt giá về tình yêu và sự thấu hiểu. Tôi không trách người phụ nữ ấy, chỉ thấy thương cho cô bé trong bữa tiệc sinh nhật hôm ấy – một đứa trẻ chỉ ước điều giản dị: được sống cùng bố mẹ ruột, được yêu thương như xưa.
Khi người lớn quyết định ly hôn, xin hãy nhớ rằng trẻ con không chọn điều đó.
Chúng xứng đáng được ưu tiên, được lắng nghe và được bảo vệ. Tiền bạc không thể bù đắp khoảng trống tình cảm. Điều mà mọi đứa trẻ cần nhất vẫn luôn là một mái nhà ấm áp và tình thương không đổi thay từ cha mẹ.
Tâm sự từ độc giả binhan...