Cháu trai càng lớn càng giống người hàng xóm, tôi bảo anh rể xét nghiệm ADN, kết quả khiến vợ chồng anh ly hôn

Cầm kết quả xét nghiệm huyết thống trên tay, anh rể run rẩy.

Ai cũng biết, gen di truyền ảnh hưởng đến ngoại hình của trẻ rất mạnh mẽ, thế nên dù chưa cần xác định nhưng chỉ cần nhìn mặt là nhiều người có thể đoán biết bố mẹ bé là ai. 

Tôi làm dâu đã được mấy năm và sinh cho nhà chồng 2 nhóc tỳ xinh xắn, đáng yêu, “trộm vía” bé nào cũng giống bố như đúc. Bố mẹ chồng cực kỳ cưng 2 đứa nhỏ, vì diện mạo các nhóc nhìn là biết con cháu nhà ai. 

Nhà chồng tôi có 2 anh em, chị vợ cũng đã có gia đình nhưng hiện tại chỉ mới có một bé trai. Cháu tôi từ nhỏ đã đẹp trai, sáng sủa, nhưng có một chuyện mà tôi cũng thắc mắc bấy lâu nay, tuy nhiên vì hoà khí gia đình nên tôi chỉ giữ nó trong lòng.

Ảnh minh hoạ

Cách đây vài ngày, anh rể bỗng than với tôi, không biết là anh đùa hay thật nhưng anh bảo rằng sao anh càng nhìn càng thấy con trai mình giống người đàn ông hàng xóm, chứ không thấy giống bố chút nào cả. Lúc nhỏ không giống cũng đã đành, vì trẻ giai đoạn sơ sinh chưa rõ nét nhưng quả thực từ lâu tôi cũng đã có suy nghĩ giống anh rể.

Vả lại, chị chồng của tôi cũng làm công việc thư ký, thường xuyên đi sớm về khuya rồi tháng nào cũng công tác xa nhà, nên tôi cũng hiểu được những nghi hoặc trong lòng anh rể. Thấy anh bứt rứt, tôi liều mình một phen mách anh đi xét nghiệm huyết thống để yên tâm hơn.

Tuy nhiên trước khi mọi chuyện được sáng rõ, tôi và anh rể thống nhất với nhau phải giữ bí mật, nếu không thì chuyện sẽ vô cùng rắc rối, đặc biệt là chị chồng. Nào ngờ, việc lén lút của tôi với anh rể lại bị chị phát hiện. Chính chị ấy là người đã cầm tờ xét nghiệm ADN đến trước mặt anh rể, và khẳng định con trai chính là con ruột của anh ấy.

Lúc cầm tờ giấy đó trên tay, anh rể run lẩy bẩy vì không ngờ bị vợ vạch trần chuyện này. Cả hai đã có một trận cãi nhau to, sau đó là chuỗi ngày chiến tranh lạnh kéo dài xuất 1 tuần. Trong chuyện này, tôi cũng là người có lỗi nên tôi đã không do dự gặp trực tiếp chị chồng để xin lỗi, và hy vọng anh chị sẽ làm hoà.

Ảnh minh hoạ

Thế nhưng tôi không ngờ là chị chồng lại làm căng đến mức quyết định ly hôn anh rể. Thậm chí còn đã soạn xong đơn ly hôn, chỉ chờ anh rể ký. Nhưng dĩ nhiên là anh rể hoàn toàn phản đối, không đồng ý ly hôn. Đến thời điểm hiện tại, đã 1 tháng trôi qua và vợ chồng anh chị vẫn không có tiến triển tốt đẹp, chị chồng đã mang con sang nhà bạn ở, ly thân anh rể suốt 2 tuần nay. 

Vì chuyện này mà cháu trai tôi cũng bị ảnh hưởng đáng kể do mối quan hệ lục đục của bố mẹ. Tôi cảm thấy tội lỗi quá, giờ tôi phải làm sao để chuộc lại lỗi lầm này đây. Nếu lỡ anh chị mà ly hôn thật thì tôi đối diện với cháu trai mình thế nào bây giờ…

Tâm sự từ độc giả minhthu…@gmail.com

Sự thật là rằng, có hay không việc đứa trẻ có chung huyết thống không nên là tiêu chí đánh giá để quyết định liệu đứa trẻ đó xứng đáng được yêu thương hay không. Tình yêu và sự quan tâm đối với một đứa trẻ không nên bị giới hạn bởi những yếu tố huyết thống.

Huyết thống, bất kể là chung hay không, không thể xác định giá trị của một con người. Điều quan trọng hơn là cách chúng ta đối xử và chăm sóc đứa trẻ, đảm bảo cho sự phát triển và hạnh phúc của chúng. Yêu thương và quan tâm đến một đứa trẻ không chỉ dựa trên quan hệ huyết thống, mà còn dựa trên tình cảm, sự hiểu biết và sẵn lòng đặt lợi ích của đứa trẻ lên hàng đầu.

Nếu một đứa trẻ được sinh ra trong một gia đình không có huyết thống chung, điều quan trọng là tạo ra một môi trường yêu thương và hỗ trợ cho bé. Đứa trẻ cần sự chăm sóc, sự dạy dỗ và cơ hội được phát triển tốt nhất để phát huy tiềm năng của mình. Yêu thương không biên giới và không bị giới hạn bởi huyết thống. Nếu chúng ta có trái tim mở và đặt đứa trẻ lên hàng đầu, chúng ta có thể đem lại hạnh phúc và niềm vui cho đứa trẻ bất kể huyết thống của nó.

Hơn nữa, việc xem xét huyết thống có thể tạo ra những cảm giác phân biệt đối với đứa trẻ. Nếu chúng ta xem xét huyết thống là yếu tố quan trọng nhất để quyết định xứng đáng yêu thương hay không, chúng ta có thể gây ra sự cảm thấy bị bỏ rơi và tổn thương cho những đứa trẻ không có huyết thống chung. Điều này không công bằng và không đáng cho bất kỳ đứa trẻ nào.

Tóm lại, sự thật là việc đứa trẻ có chung huyết thống hay không không nên tiêu chí để quyết định liệu đứa trẻ đó có được yêu thương hay không. Yêu thương và quan tâm đối với đứa trẻ nên dựa trên tình cảm và sự chăm sóc, không bị giới hạn bởi huyết thống. Tất cả các đứa trẻ đều xứng đáng được yêu thương và có quyền được phát triển và hạnh phúc, bất kể nguồn gốc huyết thống của họ.

TRANG TRI