Cháu gái càng lớn càng không giống bố, mẹ chồng đi xét nghiệm ADN và cái kết đau lòng

Tờ giấy xét nghiệm khiến cả gia đình xáo trộn.

Tôi tin rằng trên đời này, không ai hiểu con cái bằng bố mẹ. Vì bố mẹ không chỉ là người sinh ra con, mà còn là người đồng hành cùng đứa trẻ trên hành trình bé khôn lớn. Vậy mà, chỉ vì nghe lời nói ra nói vào của hàng xóm, suýt chút nữa tôi đã đánh mất đi một gia đình hạnh phúc bên vợ đẹp và con xinh.

Tôi không phải là người đàn ông có ngoại hình hotboy, cũng không giàu có hay sinh ra trong gia đình tỷ phú. Tôi vốn rất bình thường, nhưng ai cũng xuýt xoa vì tôi lấy được một người vợ cực kỳ xinh đẹp. Hồi còn là sinh viên, vợ tôi thậm chí còn là hoa khôi của trường, được rất nhiều anh chàng điển trai, giàu có, con nhà đại gia tán tỉnh, nhưng cô ấy lại “xiêu lòng” trước người con trai bình thường như tôi. 

Ảnh minh hoạ

Chúng tôi kết hôn và sinh được một nàng công chúa. Ngày con chào đời, ai cũng bảo đứa trẻ có nhiều nét giống mẹ, nhưng lại không thấy nét nào giống bố cả. Tôi cũng không quan tâm nhiều lắm bởi những nhận xét như vậy, vì tôi nghĩ con còn nhỏ nên làm sao biết được, cứ đợi lớn lên sẽ rõ.

Nào ngờ quả thực khi con gái càng lớn, con lại càng không giống tôi ở điểm nào cả. Ban đầu gia đình tôi mặc kệ, nhưng người ngoài 10 người gặp thì hết 9 người nói, rồi hàng xóm, bạn bè, đồng nghiệp ai cũng nói ra nói vào. Tôi thương con, và tôi biết dù ngoại hình con không giống mình nhưng tính cách bé lại y hệt bố. Tuy nhiên, có lẽ vì chịu tác động tâm lý bởi người ngoài hoặc nghe lời ai xúi giục nên mẹ tôi ấy vậy mà lén đi làm xét nghiệm ADN để kiểm tra huyết thống 2 bố con tôi.

Tôi hoàn toàn không biết gì về chuyện này, bởi nếu biết tôi chắc chắn sẽ phản đối và ngăn cản mẹ làm ra việc vô lý này. Nào ngờ, người vô tình phát hiện, nhìn thấy tờ giấy xét nghiệm lại chính là cô con gái đang học cấp 2 của tôi. Đứa trẻ đã đem chuyện này kể với mẹ nó, và rồi vì chuyện này mà gia đình tôi xáo trộn suốt mấy ngày nay. 

Ảnh minh hoạ

Thậm chí, suýt chút nữa là tôi đã mất đi cả vợ đẹp con ngoan. Bởi khi biết việc mẹ chồng làm, vợ tôi cực kỳ tức giận. Cô ấy cho rằng, đây chẳng khác gì như một sự sỉ nhục danh dự, nghi ngờ nhân phẩm của cô ấy. Không chỉ vợ, mà con gái cũng bị tổn thương vì bà nội đã không tin mình là cháu gái ruột của bà. Tôi biết mẹ là người hoàn toàn sai khi đã làm như vậy, thế nên mấy ngày nay tôi đã phải đứng ra giải quyết hậu quả.

Mặc dù mẹ đã xin lỗi cháu và con dâu, nhưng tôi biết chuyện này cũng sẽ để lại cho cả 2 mẹ con cô ấy một sự hụt hẫng lớn. Vả lại, con gái tôi còn đang ở độ tuổi ẩm ương, rất dễ nhạy cảm và ảnh hưởng tâm lý, thế nên thật sự tôi chỉ mong tình huống này xảy ra 1 lần duy nhất và sẽ không lặp lại thêm lần nào nữa trong tương lai…

Tâm sự từ độc giả cuongpham…@gmial.com

Sự thật là rằng, có hay không việc đứa trẻ có chung huyết thống không nên là tiêu chí đánh giá để quyết định liệu đứa trẻ đó xứng đáng được yêu thương hay không. Tình yêu và sự quan tâm đối với một đứa trẻ không nên bị giới hạn bởi những yếu tố huyết thống.

Huyết thống, bất kể là chung hay không, không thể xác định giá trị của một con người. Điều quan trọng hơn là cách chúng ta đối xử và chăm sóc đứa trẻ, đảm bảo cho sự phát triển và hạnh phúc của chúng. Yêu thương và quan tâm đến một đứa trẻ không chỉ dựa trên quan hệ huyết thống, mà còn dựa trên tình cảm, sự hiểu biết và sẵn lòng đặt lợi ích của đứa trẻ lên hàng đầu.

Nếu một đứa trẻ được sinh ra trong một gia đình không có huyết thống chung, điều quan trọng là tạo ra một môi trường yêu thương và hỗ trợ cho bé. Đứa trẻ cần sự chăm sóc, sự dạy dỗ và cơ hội được phát triển tốt nhất để phát huy tiềm năng của mình. Yêu thương không biên giới và không bị giới hạn bởi huyết thống. Nếu chúng ta có trái tim mở và đặt đứa trẻ lên hàng đầu, chúng ta có thể đem lại hạnh phúc và niềm vui cho đứa trẻ bất kể huyết thống của nó.

Hơn nữa, việc xem xét huyết thống có thể tạo ra những cảm giác phân biệt đối với đứa trẻ. Nếu chúng ta xem xét huyết thống là yếu tố quan trọng nhất để quyết định xứng đáng yêu thương hay không, chúng ta có thể gây ra sự cảm thấy bị bỏ rơi và tổn thương cho những đứa trẻ không có huyết thống chung. Điều này không công bằng và không đáng cho bất kỳ đứa trẻ nào.

Tóm lại, sự thật là việc đứa trẻ có chung huyết thống hay không không nên tiêu chí để quyết định liệu đứa trẻ đó có được yêu thương hay không. Yêu thương và quan tâm đối với đứa trẻ nên dựa trên tình cảm và sự chăm sóc, không bị giới hạn bởi huyết thống. Tất cả các đứa trẻ đều xứng đáng được yêu thương và có quyền được phát triển và hạnh phúc, bất kể nguồn gốc huyết thống của họ.

TRANG TRI