Nuôi con đơn thân thì có gì mà chông chênh, có gì mà sợ chứ?

Phụ nữ à, tuy thời gian đầu, chúng ta có lẽ sẽ gặp rất nhiều khó khăn trong sự nghiệp “gà mái nuôi con đơn thân”, nhưng hãy cứ phát huy tinh thần tự lập đi là vừa.

Đi đâu cũng nghe câu như: “Phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng”, hay đại loại như cân đo đong đếm đàn ông, ai giàu hơn thì lấy… Thật sự, duyên nợ đến đâu thì do mỗi người lựa chọn, số phận có sắp đặt hay không là do chúng ta có muốn “bị sắp đặt”.

Đừng đỗ lỗi do duyên số hay sự sắp đặt của ông trời. Phụ nữ chúng ta cũng nên có sự độc lập về kinh tế, đừng phụ thuộc vào bất cứ ai, kể cả gia đình, người chồng tương lai, để rồi phải hối tiếc và đỗ lỗi tại định mệnh, hay duyên phận đẩy đưa.

Duyên đến, rồi duyên đi, có tiếc nuối, có đau buồn thì mọi chuyện cũng đã rồi, nhưng hiện thực là gì, phải đối mặt với nó ra sao mới là điều quan trọng. Vợ chồng, ếu đã đến với nhau, hy sinh cho nhau, chịu đựng được nhau, ất hẳn cũng là bởi đứa con. Nếu một trong hai “lỡ” ngoại tình, hay đã không còn tình cảm dành cho nhau nữa, cố chịu đựng hay buông tay cũng là vì con.

Nếu như người chồng ấy ngoại tình, ắt hẳn trong tay anh ta có một thứ gì đó cuốn hút. Đẹp trai, phong độ ư? Chưa chắc. Ga lăng, phóng khoáng ư? Một phần thôi. Kinh tế vững, trong ví lúc nào cũng có tiền, thẻ tín dụng lúc nào cũng dự trữ sẵn “tài khoản đen”? Điều này thì có vẻ đúng.

Vậy, tại sao đàn ông ngoại tình được, tại sao họ có thể yêu – thương – cảm – mến… mà không một chút lo âu? Nếu có thì cũng chỉ lo lắng vợ sẽ phát hiện thôi, một phần còn lại là cảm thấy chạnh lòng cho số phận của người vợ đang lặng lẽ ru con ở nhà. Họ làm được, ngĩa là họ có sự chắc chắn về điều kiện mà họ có thể lo cho một nủa khác, đồng thời cũng lo vẹn toàn cho gia đình chính của mình.

Vậy phụ nữ ơi, tại sao không buông thả mình một chút, bước ra cái nơi mà ai cũng gọi là “một gốc bếp”, nơi chỉ có những kẻ “thiển cận” mới chọn cho mình đi. Tôi không khuyên là phụ nữ cũng trở thành cô vợ kiểu “ông ăn chả, bà ăn nêm”, hay đại loại như “đổi ngược vai” cho chồng. Tôi chỉ muốn phụ nữ hiểu rằng, đàn ông làm được thì phụ nữ cũng sẽ làm được, có khi còn hơn đàn ông.

Phụ nữ nuôi con một mình thì có gì mà chông chênh hay bất hạnh chứ, đó chỉ là suy nghĩ những người yếu đuối, thích dựa dẫm vào ngời khác, hay sẽ lo sợ không có nền tài chính vững, sẽ không lo cho con được tốt… Vậy, phụ nữ sẽ phải cam chịu sự hành hạ về thể xác, lẫn tình thần nếu gặp cuộc hôn nhân bất hạnh suốt đời à?

Tôi nghĩ, chắc chắn là không rồi. Bởi, phụ nữ ngày nay không như phụ nữ xưa nữa, họ không còn là người phụ nữ yếu đuối, thích cam chịu. Mặc dù, người đời sẽ dị nghị, người thân có sỉ vả, bởi “gái bỏ chồng như kẻ bỏ đi”, “con gái sinh ra là con của người ta”… phụ nữ chắc chắn sẽ trở nên ngã quỵ, sẽ nhanh thôi mà đầu hành trước số phận. Nhưng, chỉ cần chúng ta có lòng tin, sự tự tin vốn có, lợi thế trời ban, thì tôi tin, phụ nữ chúng ta sẽ làm được.

Tôi có một người chị, năm nay chị cũng kề cận 40 tuổi rồi, chị làm mẹ đơn thân từ năm 22 tuổi. Bởi người chồng phản bội, nhưng không hẳn là người chồng, bởi hắn hứa hẹn cưới nhưng lại bỏ chị. Gia đình hắn cũng hứa hẹn, nhưng đồng thời cũng hứa hẹn cho một cô gái khác.

Vậy là, chị chấp nhận làm mẹ đơn thân, tôi không tiện nói tên hay địa điểm của chị hiện nay, bởi quá khứ ấy không có gì gọi là vui vẻ để mà khơi gợi lại cho chị. Bởi tôi biết, trong thâm tâm chị rất hận người đàn ông đó, gia đình chị cũng tiếc thay cho đời con gái của chị. Người đời nhìn mắt lớn mắt bé, bạn bè có nói to nói nhỏ, nhưng chị vẫn quyết định làm mẹ đơn thân, quyết định nuôi con một mình.

Ban đầu, chị làm đủ mọi ngành nghề, từ việc bán cá viên dạo, đến việc bán bánh tráng trộn để kiếm sống. Chị vừa nuôi gia đình, vừa nuôi con, thời gian đầu làm chị gần như ngã quỵ, nhưng, bằng ý chí, bằng sự uất nghẹn và không cam chịu số phận, chị đã vươn lên.

Từ một người với hai bàn tay trắng, giờ chị đã có trong tay 2, 3 cơ sở buôn bán quầy thức ăn, tuy không lớn nhưng cũng đủ để nuôi gia đình và đứa con được kết tinh từ một tình yêu không trọn vẹn.

Trong suy nghĩ của chị chỉ có một câu làm chị có động lực, đó là, “Tuy là phụ nữ, nhưng đã quyết định làm thì phải làm được, từ bỏ được thì phải từ bỏ. Nuôi con đơn thân thì có gì mà chông chênh, có gì mà sợ chứ?!”

Phụ nữ à, tuy thời gian đầu, chúng ta có lẽ sẽ gặp rất nhiều khó khăn trong sự nghiệp “gà mái nuôi con đơn thân”, thay vì “gà trống nuôi con” đã có từ lâu, nhưng giờ, hãy cứ phát huy tinh thần tự lập đi là vừa. Bởi, phụ nữ nuôi con đơn thân có gì mà chông chênh?…

Nhưng cơ hội mới sẽ đến, nhưng va chạm trong cuộc sống sẽ càng làm cho người phụ nữ vốn yếu đuối sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Phụ nữ chúng ta, vừa có thể trao dồi kiến thức cho bản thân, vừa có một kinh tế vững, vừa có thể “phòng bị” người đầu ấp tay gối có trở mặt. Cạnh đó, phụ nữ chúng ta còn có tư thế để chống đỡ, thay vì sẽ ngã quỵ ngay tức thì khi người ta chỉ vừa mới “phất cờ” lật ngửa tình thế.

Theo Dear.vn