Mùa Vu lan không chỉ là dịp để mỗi người con bày tỏ lòng hiếu kính với đấng sinh thành mà còn là khoảng thời gian gợi mở nhiều cảm hứng sáng tác nghệ thuật. Từ những giai điệu trữ tình, sâu lắng về công cha nghĩa mẹ cho đến những chương trình nghệ thuật quy mô, tất cả đều hướng về giá trị nhân văn của đạo hiếu – một trong những truyền thống của người Việt Nam.
Bên cạnh ý nghĩa tâm linh, mùa Vu lan còn góp phần làm phong phú thêm đời sống tinh thần, nuôi dưỡng tâm hồn và khẳng định sức sống bền bỉ của văn hóa Việt trong dòng chảy đương đại.
Nhiều nhạc sĩ, ca sĩ đã lựa chọn mùa Vu lan để giới thiệu các tác phẩm mới, lan tỏa thông điệp tri ân và yêu thương. Các sân khấu nghệ thuật cũng trở thành nơi hội tụ của những chương trình mang đậm màu sắc nhân văn, tạo sự lan tỏa mạnh mẽ tới công chúng.
Là một nhạc sĩ luôn coi mẹ là nguồn cảm hứng bất tận của mình trong sáng tác, trong mùa Vu lan báo hiếu năm nay, Thiên Ngôn cũng cho ra mắt ca khúc mới với tên gọi "Thanh xuân của mẹ" (ca sĩ Bảo Trâm Idol thể hiện) vào 19h hôm nay (4/9/2025), gửi gắm tình cảm thiêng liêng của người con dành cho đấng sinh thành.

Bằng những giai điệu nhẹ nhàng, sâu lắng, nhạc sĩ Thiên Ngôn đã tái hiện hình ảnh người mẹ hiền từ, tần tảo sớm hôm, luôn hy sinh thầm lặng cho con cái.
Ca khúc “Thanh Xuân Của Mẹ” mang màu ballad, kết hợp giai điệu mộc mạc và ca từ chân thành. Điểm nhấn của tác phẩm là đoạn điệp khúc dâng trào cảm xúc, khi người con than trời để được chậm lại ngày tháng, để được bên mẹ nhiều hơn, khi nghe tin mẹ mình bị bệnh: “Vì con biết cuộc đời quá mong manh, là càng trưởng thành ngày xa mẹ gần hơn…Từng cơn gió buốt lạnh.. thổi thanh xuân mẹ đi”.
"Thanh xuân của mẹ" không chỉ là lời tâm tình, thủ thỉ của đứa con dành cho mẹ của mình, mà còn là lời nhắc nhở đầy xúc động để mỗi người biết trân trọng từng giây phút bên cha mẹ: “Mẹ à tuổi này hãy cứ vui đi. Và con cũng thế mẹ yêu. Sẽ về nhà với mẹ thật nhiều. Cùng ăn những bữa cơm gia đình thân yêu. Chẳng còn bị công việc kéo đi để mẹ một mình....”.
Mẹ là nguồn cảm hứng sáng tác bất tận của Thiên Ngôn.
Phần hòa âm phối khí được chăm chút kỹ lưỡng, gần gũi, giúp khán giả trẻ dễ dàng cảm nhận và đồng cảm. Chia sẻ về đứa con tin thần của mình, nhạc sĩ Thiên Ngôn bày tỏ: “Âm nhạc với tôi là chiếc cầu nối cảm xúc. Tôi muốn gửi đến khán giả một món quà tinh thần trong mùa Vu Lan, để ai nghe cũng nhớ về mẹ, về gia đình, về nguồn cội. Mẹ luôn là nguồn cảm hứng bất tận, là tình yêu lớn nhất mà chúng ta cần giữ gìn và trân trọng”.
Ca khúc được phát hành trên các nền tảng âm nhạc trực tuyến như Spotify, Apple Music, Zing MP3 và một số mạng xã hội khác, hứa hẹn trở thành một dấu ấn đặc biệt trong mùa Vu lan báo hiếu năm nay.
Vũ Quốc Hùng (nghệ danh Thiên Ngôn) được dân mạng biết đến là chàng nhạc sỹ bại não bẩm sinh nhưng khiến không ít người khâm phục khi vượt lên số phận để sống với đam mê âm nhạc của chính mình.
Nhạc sĩ 9x từng gây sốt khi ra hàng loạt các ca khúc nổi tiếng, gắn liền với tên tuổi các ca sĩ được yêu thích như: Đừng bắt em phải quên, Em muốn quên (Miu Lê), Dù không là định mệnh (Minh Vương M4U), Hạnh phúc của anh (Tăng Nhật Tuệ), Anh vẫn quen có em (Hồng Dương M4U), Nụ cười hạnh phúc (Vũ Duy Khánh)...
BỨC THƯ GỬI MẸ
“Ngày ước mơ, tháng giá như, năm mong chờ…
Con nhà người ta, trưởng thành, giàu có, phụng dưỡng mẹ cha, bôn ba tứ phương rồi trở về nhổ ngọn tóc sâu, nắn đôi chân trần của mẹ. Con thì không…
…Con trai nhà người ta, đào hoa, tương lai xán lạn, tuổi trẻ nỗ lực chạm đến vinh quang. Con thì không…
…
Con từng rất muốn biến mất, bởi phía trước chỉ toàn màu đen xám. Mẹ là người giáo viên duy nhất trong đời dạy con ý nghĩa của sự sống. Rằng có mặt trên trái đất này, được thấy mây xanh nắng vàng, đó chính là cơ hội. Rằng con không thể đi bằng đôi chân co quắp của mình, nhưng con còn đôi mắt sáng để nhìn về nơi mình muốn đến.
Mẹ dạy con bài học về sự lựa chọn. Con không được phép chọn giữa sống và tồn tại, con phải có ích; không được phép chọn giữa tiếp tục hay buông xuôi, con phải hết mình; con cũng không được phép chọn giữa sự thật hay giả dối, con phải chân thành.
Con bây giờ, rất đam mê sáng tác, nuôi một hạt mầm hy vọng để gieo vào nốt trầm nốt bổng, bán dăm ba tình khúc góp mấy đồng. Bao năm nay, nỗ lực của con có thấm tháp gì những dãi dầu và can trường của mẹ
Mẹ à, nếu được sống thêm một lần nữa, mẹ còn muốn là mẹ của con không? Một đứa con trai không thể đi lại, ngay cả việc ăn uống, vệ sinh cá nhân cũng phải đợi mẹ.
Mẹ à, nếu thời gian quay ngược, mẹ còn muốn là mẹ của con không? Cậu bé cứ lết từng mét vuông gạch, chưa bao giờ có thể hát cho mẹ nghe, vỗ về tấm lưng của mẹ. Hôm qua, hôm nay và cả những năm dài tháng rộng phía trước...
Mẹ yêu! Con có một trái tim không tật nguyền. Nó lành lặn hơn cơ thể thiếu sót của con. Ở trái tim đó, có mẹ…”.
(Trích lá thư gửi mẹ của Vũ Quốc Hùng)