Tôi năm nay 34 tuổi, có 1 vợ và 1 con.
Tôi vừa đoàn tụ với gia đình sau 5 năm dài đằng đẵng đi xuất khẩu lao động. Hồi mới cưới vợ sinh con, vì muốn vợ con sau này có cuộc sống tốt đẹp hơn mà tôi đã đưa ra một quyết định mà có lẽ, sẽ khiến tôi phải đau đáu suốt đời.
Thời điểm đó, con trai tôi chỉ mới 4 tuổi. Sau nhiều năm bố vắng nhà, bây giờ khi tôi trở về thì con cũng đã học tiểu học. Có lẽ vì bố đi làm xa, lâu ngày không gặp nên tôi cảm nhận được rõ sự xa cách giữa hai bố con.
Ảnh minh hoạ
Nhưng có một chuyện tôi không thể ngờ, là thằng bé lại gọi anh bạn thân của vợ tôi là “bố”, khi vợ đưa anh ta về nhà chúng tôi chơi cách đây 3 ngày trước. Hoá ra, trong suốt mấy năm trời tôi ở nơi xứ người, vợ ở nhà vừa kiếm tiền vừa chăm con trai nên cực kỳ vất vả.
May mắn có anh bạn thấu hiểu cho hoàn cảnh của vợ tôi, nên đã hỗ trợ hết lòng. Cả hai hoàn toàn không làm việc gì có lỗi sau lưng tôi cả. Và việc con trai gọi anh bạn đó là “bố”, bởi vì thực sự anh ta đã “thay tôi” chăm sóc đứa trẻ suốt 5 năm qua rất tốt.
Ảnh minh hoạ
Sự thân thiết, gắn bó của cả hai thậm chí đến người ngoài nhìn vào, cũng ngỡ họ mới chính là bố con thật chứ không phải là tôi. Mặc dù có chút chạnh lòng, nhưng tôi cũng hiểu vì sao con trai lại như vậy. Bây giờ thì tôi đã trở về nhà rồi, và tôi sẽ cố gắng để thay đổi tình hình, khiến con chấp nhận người bố này thêm một lần nữa.
Có thể sẽ tốn chút thời gian, công sức để chứng minh, nhưng không sao cả vì tôi là một người bố, tôi nghĩ đã đến lúc mình nên làm tròn bổn phận và trách nhiệm mà một người bố nên có rồi…
Tâm sự từ độc giả bachtran…@mail.com
Nhiều nghiên cứu tâm lý đã chỉ ra rằng, khi người bố không dành thời gian để ở bên con và tham gia vào quá trình nuôi dạy con, có thể dẫn đến những kết quả không tích cực, không chỉ ảnh hưởng đến sự phát triển và trưởng thành của trẻ mà còn tác động mạnh mẽ đến mối quan hệ gia đình.
Thứ nhất, sự vắng mặt của người bố sẽ khiến gia đình thiếu đi sự gắn kết, từ đó có thể làm suy yếu mối quan hệ gia đình. Con cái sẽ cảm thấy cô đơn và thiếu sự ủng hộ tinh thần từ phía người bố. Gia đình cũng có thể không có nhiều cơ hội để tạo ra những kỷ niệm và kết nối sâu sắc với nhau, khi người bố không tham gia đầy đủ vào cuộc sống hàng ngày.
Thứ hai, con có thể thiếu sự hướng dẫn và làm gương từ bố. Người bố đóng vai trò quan trọng trong việc hướng dẫn, truyền đạt giá trị, tính kỷ luật và sự mẫu mực cho con. Khi người bố đi xa hoặc không dành nhiều thời gian ở bên cạnh, trẻ sẽ khuyết đi những quyền lợi mà lẽ ra con cần được có như bao đứa trẻ khác. Điều này có thể ảnh hưởng đến quá trình hình thành nhân cách và phát triển tâm sinh lý của con.
Thứ ba, sự vắng mặt của người bố có thể ảnh hưởng đến việc phát triển tâm lý và xã hội của con. Sự hiện diện và tương tác của người bố thường xuyên có vai trò quan trọng trong việc phát triển các kỹ năng xã hội và xây dựng lòng tự tin của con. Tuy nhiên nếu trẻ không có sự đồng hành của bố, trẻ sẽ dễ gặp khó khăn để xây dựng mối quan hệ tốt với người khác, và thể hiện bản thân một cách tự tin.
Thứ tư, thiếu mô hình vai trò tích cực cũng là một hệ quả tiềm tàng. Người bố thường là một mô hình vai trò quan trọng cho con. Khi người bố không tham gia đầy đủ vào quá trình nuôi dạy, con có thể thiếu đi một mô hình tích cực để học hỏi và noi gương. Điều này sẽ ảnh hưởng đến quá trình hình thành giá trị và định hướng của con trong cuộc sống.
Cuối cùng, thiếu sự tham gia của người bố có thể tạo ra tác động lâu dài đến quá trình phát triển và trưởng thành của con. Những thiếu sót trong quá trình nuôi dạy và hỗ trợ đôi khi sẽ gây ra khó khăn cho cuộc sống của trẻ trong tương lai.
Tóm lại, sự vắng mặt của người bố trong quá trình nuôi dạy con cái có thể mang đến những hệ quả không mong muốn. Tuy nhiên, mỗi gia đình và hoàn cảnh là khác nhau, có thể có những người khác trong gia đình có thể đảm nhận thay vai trò của người bố để bù đắp cho trẻ. Điều quan trọng nhất là gia đình cần tạo ra một môi trường ủng hộ và yêu thương để con trẻ có thể tự tin phát triển tốt về sau.