Gửi những người đàn ông không xứng đáng làm chồng

Người ta có chồng được nhờ chồng, còn chị có chồng đã không được giúp đỡ còn đeo thêm một cái gông vào cổ. Chị quẹt nước mắt: Mười năm vợ chồng, đâu dễ gì buông bỏ được...

Ảnh: Internet

Đàn ông xưa nay vẫn luôn được xem là trụ cột của gia đình. Họ là người làm chủ về kinh tế, kiếm tiền nuôi vợ con, lo cho gia đình có một cuộc sống ấm no, đủ đầy. Không chỉ vậy, đàn ông còn là điểm tựa về mặt tinh thần cho vợ con. Những lúc khó khăn, giông bão đàn ông là người lèo lái gia đình vượt qua sóng gió. Thế nhưng, có những người đàn bà có chồng cũng như không. Mang tiếng có chồng nhưng đàn bà lại gánh vác trên vai tất cả những việc mà người đàn ông phải làm.

Chị họ của tôi. Chị lấy chồng khi còn rất trẻ. Cưới chồng gần mười năm, chị đã có ba mặt con với chồng. Điều đáng nói là cả gia đình bên ngoại khinh chồng chị ra mặt. Bởi từ khi bước về nhà chồng, anh ta chẳng hề giúp đỡ chị được một điều gì.

Ngày trước, mọi người cứ thấy anh ta áo quần bảnh bao, ăn nói ngọt ngào cứ ngỡ là người thành đạt lắm. Thế nhưng, đó chỉ là cái vẻ bề ngoài. Anh ta sĩ diện, lúc nào cũng ra vẻ ta đây có học, trí thức. Chỉ có chị sống với anh ta mới thấy khổ sở vô cùng. Nhà không dư dả gì, chị phải gồng gánh sạp rau ngoài chợ mới đủ ăn đủ mặc. Nhưng anh ta thì siêng ăn hơn siêng làm, lại đòi hỏi ăn ngon mặc đẹp.

Với đồng lương còm cõi, một tháng anh chẳng góp nổi cho chị mấy trăm nuôi con. Lại luôn đòi hỏi chị phải nấu ăn những món thật ngon, thật tươm tất. Anh ta lại hay nhậu nhẹt, hứng lên lại rủ bạn bè tới nhà ăn nhậu. Bắt chị cong lưng phục vụ. Khi chị sinh ba đứa con, anh chẳng phụ chị chăm con được một bữa. Ngày chị ở cữ, chồng cứ lấy cớ bận việc mà đi ăn nhậu tới khuya. Nhiều lúc chị trào nước mắt, thương cho phận mình lấy phải một kẻ chẳng ra gì.

Ba đứa con lần lượt lớn lên. Chị vẫn gồng mình nuôi con còn nuôi… cả chồng. Nhiều lúc họ hàng bên ngoại khuyên chị bỏ quách người chồng vô tích sự ấy đi. Người ta có chồng nhờ đỡ vào chồng, còn chị có chồng đã không được giúp đỡ còn thêm đeo một cái gông vào cổ. Chị lén quẹt nước mắt: Mười năm vợ chồng,đâu dễ gì buông bỏ được.

Xã hội bây giờ, không thiếu những người đàn ông làm chồng nhưng lại là cột mục, cột vô hình trong chính căn nhà mình. Đàn bà làm vợ, còn làm luôn cả những việc đáng ra là của những người đàn ông manh danh phái mạnh, vai u thịt bắp. Mệt mỏi về thể xác và cả tinh thần, những người phụ nữ vẫn gồng mình lên cố gắng và chịu đựng.

Nhiều lần tôi nói với chị, bỏ người chồng ấy đi chị sống còn sung sướng, hạnh phúc hơn. Chị bảo, đàn bà có chồng đâu dễ gì nói bỏ là bỏ được. Chị không sống cho chị mà còn cho ba đứa con đang tuổi ăn tuổi học. Coi như số phận mình không may mắn. Thôi thì cam chịu để con cái lớn lên không mặc cảm với đời.

Đàn ông có lòng tự trọng sẽ luôn biết trách nhiệm của mình khi được gọi một tiếng Chồng, tiếng cha trong gia đình. Thấy vợ con cực khổ, thua kém mọi người, đàn ông biết suy nghĩ sẽ rất buồn. Họ sẽ cố gắng trong khả năng của mình để lo cho vợ, cho con. Như thế, mới xứng đáng là một người đàn ông trụ cột của gia đình.

Không có gì khổ tâm với một người đàn bà là có chồng cũng như không. Để mang danh với thiên hạ nhưng thực tâm bên người chồng như thế đàn bà khổ sở nhiều hơn niềm vui. Đàn bà, đâu phải ai cũng ao ước lấy được một người chồng thật giàu có, nhà lầu xe hơi. Chỉ cần, một người chồng cho họ chỗ dựa, san sẻ cùng họ những khó khăn khổ sở trong cuộc đời. Đơn giản như vậy nhưng có mấy người đàn ông làm được?

Theo Phụ nữ Sức khỏe